Từ
khi
chuyển
đổi
sang
nuôi
tôm
đã
mang
lại
hiệu
quả
ngó
thấy,
số
hộ
thu
lợi
vài
tỷ
đồng
mỗi
năm
là
rất
phổ
biến.
Kinh
tế
đi
lên
từ
con
tôm,
đã
đưa
Mỹ
Long
Nam
trở
thành
một
trong
11
xã
“điểm”
được
Trung
ương
chọn
xây
dựng
nông
thôn
mới.
Nuôi
tôm
thu
lời
nhiều
đã
cuốn
hút
nhiều
hộ
bỏ
ruộng
lúa,
bỏ
hoa
màu,
vườn
cây…
đào
ao
chuyển
sang
nuôi
tôm.
Ở
Bến
Tre,
Cà
Mau,
Bạc
Liêu,
Đồng
Tháp…
người
dân
còn
tự
ý
đưa
nước
mặn
vào
nuôi
tôm
trong
vùng
ngọt
hóa.
Hàng
chục
năm
nay,
nghề
nuôi
tôm
“bùng
nổ”
ở
nhiều
nơi
về
diện
tích;
thế
nhưng
cơ
sở
hạ
tầng
như
thủy
lợi,
điện,
giao
thông…
bị
quá
tải,
không
đầu
tư
kịp.
Thế
là
nông
dân
buộc
lòng
phải
sử
dụng
hệ
thống
thủy
lợi
phục
vụ
cây
lúa
để
nuôi
tôm.
Cụ
thể,
cùng
một
con
kênh
nhưng
hàng
loạt
hộ
nuôi
tôm
tranh
nhau
lấy
nước
vào
ao,
rồi
khi
tôm
bị
dịch
bệnh
cũng
“tranh
nhau”
thảy
nguồn
nước
ô
nhiễm
ra
bên
ngoài,
từ
đó
dịch
bệnh
phát
tán
khắp
nơi
-
gây
thiệt
hại
lớn.
Ở
Sóc
Trăng,
Trà
Vinh…
nguồn
điện
phục
vụ
nuôi
tôm
thiếu
trầm
trọng.
Do
thiếu
điện
nên
người
dân
phải
sử
dụng
máy
dầu
để
chạy
quạt
hút,
dẫn
tới
chi
phí
cao
nhưng
hiệu
quả
lại
thấp.
Lo
lắng
nhất,
khi
con
tôm
được
các
địa
phương
ven
biển
xác
định
là
“thế
mạnh”
nhưng
tới
nay
nghề
nuôi
tôm
vẫn
chưa
đi
vào
nề
nếp,
mạnh
ai
nấy
làm,
giữa
nông
dân
và
doanh
nghiệp
không
có
liên
kết
trong
sản
xuất
và
tiêu
thụ.
Do
thiếu
hợp
tác
nên
tình
trạng
“được
mùa,
rớt
giá”
vẫn
diễn
ra
và
khi
đó
nông
dân
là
người
chịu
thiệt.
Nếu
so
với
nhiều
mô
hình
sản
xuất
nông
nghiệp
khác
thì
nghề
nuôi
tôm
liên
kết
kém
nhất,
trong
khi
tính
rủi
ro
lại
cao.
Vua
tôm
Võ
Hồng
Ngoãn,
ở
Bạc
Liêu,
phân
tích:
“Ai
cũng
bảo
vùng
ĐBSCL
là
“mỏ
tôm”
của
cả
nước.
Thế
nhưng
nhiều
năm
qua
chỉ
chú
tâm
khai
thác
mà
thiếu
sự
đầu
tư.
Nuôi
và
xuất
khẩu
tôm
không
chỉ
lo
trong
nước,
mà
chúng
ta
còn
cạnh
tranh
với
các
nước
như
Thái
Lan,
Ấn
Độ…
Vì
vậy,
nếu
không
sớm
đầu
tư
trên
nhiều
mặt,
trong
đó
có
sự
hợp
tác,
thì
nghề
nuôi
tôm
sẽ
lâm
nguy…”.
Các
doanh
nghiệp
xuất
khẩu
tôm
cho
biết,
gần
đây
tôm
xuất
khẩu
gặp
khó,
nhưng
sản
phẩm
tôm
sinh
thái,
tôm
chất
lượng
cao
vẫn
có
thị
trường
ổn
định;
song,
loại
sản
phẩm
rất
ít,
chỉ
đáp
ứng
khoảng
15%
nhu
cầu
tiêu
thụ.
Để
con
tôm
phát
triển
vững
cần
phải
mạnh
dạn
thay
đổi
tập
quán
sản
xuất
từ
tự
phát
sang
liên
kết,
nâng
chất
lượng
để
tăng
sức
cạnh
tranh.
Đây
cũng
là
cách
nhằm
hạn
chế
dịch
bệnh
xảy
ra
trên
tôm
nuôi.
Tại
thị
xã
Vĩnh
Châu
(Sóc
Trăng)
mấy
năm
qua
có
17
hộ
nuôi
53ha
tôm
đứng
ra
quy
tụ
vào
HTX
Hòa
Nghĩa.
Các
thành
viên
trong
HTX
liên
kết
với
các
trường
đại
học,
các
doanh
nghiệp…
để
nuôi
tôm
bằng
kỹ
thuật
tiên
tiến.
Những
ao
hầm
nuôi
tôm
đều
làm
ao
lắng
để
xử
lý
nguồn
nước.
Theo
đó,
nước
từ
sông
lấy
vào
phải
qua
ao
lắng
khử
trùng,
khi
đạt
tiêu
chuẩn
mới
đưa
vào
ao
nuôi,
nhờ
đó
con
tôm
không
bị
dịch
bệnh.
Đặc
biệt,
trong
quá
trình
nuôi
các
thành
viên
không
sử
dụng
thuốc
kháng
sinh,
hóa
chất…
vì
vậy
sản
phẩm
tôm
đạt
chất
lượng
cao
và
bán
giá
cao.
Ở
xã
Vĩnh
Trạch
Đông,
thành
phố
Bạc
Liêu
cũng
xuất
hiện
mô
hình
nuôi
tôm
“siêu
thâm
canh
trong
nhà
kính”
khá
thành
công.
Nuôi
tôm
trong
nhà
kính
tốn
chi
phí
đầu
tư
ban
đầu
khoảng
10
tỷ
đồng/ha,
gồm
xây
nhà
bao
phủ
các
vuông
tôm,
xây
tường
xung
quanh
ao
nuôi,
lót
bạt
dưới
đáy
ao,
lắp
đặt
hệ
thống
quạt,
ôxy
đáy,
hệ
thống
dây
chuyền
cho
tôm
ăn...
Mật
độ
thả
nuôi
từ
200
-
290
con/m2
tôm
sau
100
-
105
ngày
thả
nuôi
là
có
thể
thu
hoạch,
năng
suất
khoảng
60
tấn/ha.
Ưu
điểm
của
mô
hình
này
là
dễ
kiểm
soát,
tôm
nuôi
tăng
trưởng
nhanh,
chất
lượng
tốt
nên
được
các
doanh
nghiệp
xuất
khẩu
chuộng
mua
với
giá
cao.
Mới
đây,
Công
ty
cổ
phần
Việt
Úc
Bạc
Liêu
cũng
triển
khai
dự
án
“Thả
tôm
giống
siêu
thâm
canh
trong
nhà
kính”,
với
diện
tích
50
ha.
Đây
là
mô
hình
nuôi
tôm
theo
công
nghệ
vượt
trội
nhờ
ứng
dụng
công
nghệ
tiên
tiến,
toàn
bộ
ao
nuôi
đều
được
trải
bạt
phủ
kín,
nước
trong
ao
nuôi
có
thể
xử
lý,
tiết
kiệm
và
sử
dụng
nuôi
nhiều
năm
mới
thay
một
lần…
Nuôi
tôm
“sạch”,
tôm
chất
lượng
cao,
gắn
sự
liên
kết
giữa
nông
dân
với
doanh
nghiệp
đang
là
vấn
đề
bức
xúc
đặt
ra,
và
là
hướng
đi
ổn
định
lâu
dài
cho
nghề
nuôi
tôm…